|
KẾ TOÁN - THUẾ - DOANH NGHIỆP - LAO ĐỘNG |
|
Tài
khoản 157 - Hàng gửi đi bán 1.
Nguyên tắc kế toán a)
Hàng gửi đi bán phản ánh trên Tài khoản 157 được thực hiện theo nguyên tắc giá
gốc. Chỉ phản ánh vào Tài khoản 157 “Hàng gửi đi bán” trị giá của hàng hóa,
thành phẩm đã gửi đi cho khách hàng, gửi bán đại lý, ký gửi, dịch vụ đã hoàn
thành bàn giao cho khách hàng theo hợp đồng kinh tế hoặc đơn đặt hàng, nhưng
chưa được xác định là đã bán (chưa được tính là doanh thu bán hàng trong kỳ đối
với số hàng hóa, thành phẩm đã gửi đi, dịch vụ đã cung cấp cho khách
hàng). b)
Hàng hóa, thành phẩm phản ánh trên tài khoản này vẫn thuộc quyền sở hữu của
doanh nghiệp, kế toán phải mở sổ chi tiết theo dõi từng loại hàng hóa, thành
phẩm, từng lần gửi hàng từ khi gửi đi cho đến khi được xác định là đã
bán. c)
Không phản ánh vào tài khoản này chi phí vận chuyển, bốc xếp,... chi hộ khách
hàng. Tài khoản 157 có thể mở chi tiết để theo dõi từng loại hàng hóa, thành
phẩm gửi đi bán, dịch vụ đã cung cấp cho từng khách hàng, cho từng cơ sở nhận
đại lý. 2.
Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 157 - Hàng gửi đi
bán Bên
Nợ: -
Trị giá hàng hóa, thành phẩm đã gửi cho khách hàng, gửi bán đại lý, ký
gửi; -
Trị giá dịch vụ đã cung cấp cho khách hàng nhưng chưa được xác định là đã
bán; -
Cuối kỳ kết chuyển trị giá hàng hóa, thành phẩm đã gửi đi bán chưa được xác định
là đã bán cuối kỳ (trường hợp doanh nghiệp kế toán hàng tồn kho theo phương pháp
kiểm kê định kỳ). Bên
Có: -
Trị giá hàng hóa, thành phẩm gửi đi bán, dịch vụ đã cung cấp được xác định là đã
bán; -
Trị giá hàng hóa, thành phẩm, dịch vụ đã gửi đi bị khách hàng trả
lại; -
Đầu kỳ kết chuyển trị giá hàng hóa, thành phẩm đã gửi đi bán, dịch vụ đã cung
cấp chưa được xác định là đã bán đầu kỳ (trường hợp doanh nghiệp kế toán hàng
tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ). Số
dư bên Nợ: Trị
giá hàng hóa, thành phẩm đã gửi đi, dịch vụ đã cung cấp chưa được xác định là đã
bán trong kỳ. Điều
30. Nguyên tắc kế toán tài sản cố định, bất động sản đầu tư và chi phí đầu tư
xây dựng cơ bản dở dang 1.
Tài sản cố định, bất động sản đầu tư và chi phí đầu tư xây dựng cơ bản dở dang
phải được theo dõi, quyết toán, quản lý và sử dụng theo đúng quy định của pháp
luật hiện hành. 2.
Kế toán phải theo dõi chi tiết nguồn hình thành TSCĐ để phân bổ hao mòn một cách
phù hợp theo nguyên tắc: -
Đối với TSCĐ hình thành từ nguồn vốn vay hoặc vốn chủ sở hữu phục vụ cho sản
xuất, kinh doanh thì hao mòn được tính vào chi phí sản xuất, kinh
doanh; -
Đối với TSCĐ hình thành từ các Quỹ phúc lợi, Quỹ phát triển khoa học và công
nghệ thì hao mòn được ghi giảm các quỹ đó. 3.
Kế toán phân loại TSCĐ và BĐSĐT theo mục đích sử dụng. Trường hợp một tài sản
được sử dụng cho nhiều mục đích, ví dụ một tòa nhà hỗn hợp vừa dùng để làm văn
phòng làm việc vừa để cho thuê và một phần để bán thì kế toán phải thực hiện ước
tính giá trị hợp lý của từng bộ phận để ghi nhận một cách phù hợp với mục đích
sử dụng. -
Trường hợp một bộ phận trọng yếu của tài sản được sử dụng cho một mục đích cụ
thể nào đó khác với mục đích sử dụng của các bộ phận còn lại thì kế toán căn cứ
vào mức độ trọng yếu có thể phân loại toàn bộ tài sản theo bộ phận trọng yếu
đó; -
Trường hợp có sự thay đổi về chức năng sử dụng của các bộ phận của tài sản thì
kế toán được tái phân loại tài sản theo mục đích sử dụng theo quy định về từng
tài sản có liên quan. 4.
Kế toán TSCĐ, BĐSĐT và chi phí đầu tư XDCB liên quan đến ngoại tệ được thực hiện
theo quy định tại Điều 52 Thông tư này. |
ĐƠN VỊ HỖ TRỢ
|